Ðông Buồn

Lã chã dòng châu, nghẹn cả lời
Trời Ðông lạnh lẽo lắm Ðông ơi
Một lần giã biệt không về nữa
Mấy nẻo phiêu lưu đã lạc rồi
Sáng sớm tuyết rơi sầu chẳng dứt
Chiều tà gió lộng buốt không thôi
Bâng khuâng dõi mắt trời quê mẹ
Thương nhớ dâng đầy, lệ khó vơi

                 Bạch-Loan